NP- Banana Yoshimoto cuốn tiểu thuyết của sự sống và cái chết.

Leave a Comment

Dưới một không gian chặt hẹp của cuộc sống đời thường, các nhân vật có những mối quan hệ chằng chéo với nhau, những mối quan hệ đó đã gây ra những hướng đi không có lối thoát khiến cho các nhân vật chỉ còn cách tìm đến cái chết Bố của Sui khi phát hiện ra sự thật cũng đã tự sát, để tránh khỏi những nỗi day dứt đang dày vò trong tâm can của nhân vật này. Nhân vật Soji là một người dịch giả khá thành công, nhưng trong quá trình dịch, anh ta đã tự sát… Có thể thấy rằng các nhân vật trong tác phẩm không phải chết do bệnh tật mà tất cả đều do tự sát, trong không gian chặt hẹp của cuộc sống họ không tìm thấy lối thoát cho chính mình, mà nỗi cô đơn và những tổn thương tinh thần đó đã đè năng lên con người của họ khiến họ quyết định kết liễu cuộc đời của mình.
 Đến Sui khi cô cảm thấy mệt mỏi về cuộc sống chặt hẹp, cô đã có quyết định tự tử, mọi đam mê và tình yêu đang rằng xé lấy tâm hồn của cô:“Tài năng ư, sự hấp dẫn ư, chúng chỉ là những thứ nuốt chửng chính bản thân kẻ đang mang chúng mà thôi. Rồi kẻ ấy sẽ bị xô đẩy, dập vùi giữa dòng người nào đó, nhỏ nhoi và chết gục. Thế nào rồi cũng vậy.” Trước những đau đớn của cuộc sống cô đã có những lối suy nghĩ rằng chết đi sẽ làm cho tâm hồn được thanh thản:  “Ta sinh ra để làm gì? Chỉ để làm như thế này ở đây thôi sao? Mọi chuyện với Otohiko vậy là đã kết thúc rồi. Đã kết thúc. Sau biết bao ngày đằng đẵng. Cái tâm trí tối loạn, tơi bời như những nét vẽ nhằng nhịt của Sui, đang dần tụ lại trong từ: chết. Với một xung khí ghê người và vô cảm.”
 Trước những khó khăn và sự đau đớn đang dằn vặt tâm hồn của người con gái này, cô đã tìm đến cái chết, cái chết nó đã trở thành một chủ đề được thể hiện xuyên suốt trong tác phẩm, tất cả các nhân vật khi chịu vào những tổn thương tinh thần to lớn nhất, thì họ đều muốn tìm đến cái chết. Cái chết đã trở thành phương án mà họ đã lựa chọn để giải thoát cho chính cuộc đời của mình.
 Trước những ảnh hưởng của tổn thương tinh thần, tình yêu vẫn nảy nở, sức sống mạnh mẽ vẫn đang tràn đầy. Trước những đau đớn khi người yêu của mình ra đi Karami vẫn cố gắng tiếp tục sống và nghiên cứu lại câu chuyện 98 và đó là lý do cô đã quen được những người bạn là Sui, Saki, Otohiko…Sự sống vẫn đang nảy nở và ngập tràn trong con người này: “Tôi lại cảm thấy có một dòng chảy nào đó đang cuồn cuộn trong cơ thể mình. Là cái gì đó đang cố hết sức. Là cái gì đó tựa như sự ngờ vực đã có từ thuở ấu thơ, tĩnh lặng, trong cái cơ thể này. Như là rất nhiều điều tôi đã suy nghĩ cả ngày lẫn đêm khi Shoji mất. Là hình bóng gương mặt Sui, là nụ cười của Saki và Otohiko, là tâm trạng nuối tiếc mùa hạ. Là niềm đau làm người, tôi luôn cảm nhận thấy bên trong con người Sui, mà cũng chính là niềm đau của bản thân tôi. Sự trào dâng kì lạ của những cảm xúc không sao kìm hãm được. Tôi nuối tiếc. Cái ánh nắng chói chang, gay gắt, mặt nước hồ lấp loáng ấy, bàn tay ấy và cảm giác nắm chặt của nó, tiếng mái tóc loà xòa trong gió, mùa hạ, mùa hạ, của buổi đầu gặp gỡ, Sui, và sắc màu của cái không gian luôn ở đó, bên Sui, như luôn rung động, và cái nơi mà sinh mệnh ấy đang tìm đến.”
 Đến Sui một cô gái có số phận bất hạnh nhưng lại là người có tính cách mạnh mẽ, lạc quan và yêu hết mình. Trước tình yêu của mình với Otohiko dù biết đó là một việc làm sai trái, nhưng cô vẫn luôn có hy vọng về tình yêu của mình, tình yêu sự cống hiến, về tuổi trẻ, vẫn luôn nảy nở và tồn tại trong con người của cô. Chính mối tình ngang trái bất hạnh đã dần đẩy Sui vào con đường cùng không lối thoát. Sui và Otohiko không tỏ ra yếu đuối, dám theo đuổi và đấu tranh để bảo vệ tình yêu cho mình. Họ từng quyết định bỏ đi Boston sinh sống cùng nhau để sống “cuộc đời bình thường” có nhau, cố tình quên đi sự thực đầy phũ phàng.
 Tuy nhiên họ vẫn bị dày vò, day dứt với nỗi đau không thể vứt bỏ.  Trái tim loạn nhịp của Sui và Otohiko sẽ chỉ có thể dẫn họ xuống vực thẳm, nhưng nhờ có sự xuất hiện của nhân vật Kazami, tình thế đã thay đổi hẳn. Trước những dồn nén về tinh thần, cô vẫn luôn mạnh mẽ, dù đôi khi dường như cô không tìm ra lối thoát và muốn tìm đến cái chết, nhưng những người bạn luôn lắng nghe và có sự đồng cảm với cô như Karami và chị gái là Kaki đã giúp cô vượt qua được những giây phút hụt hẫng như thế. Tình yêu luôn tràn ngập trong cuộc đời của nhân vật này, dù rơi vào mối quan hệ loạn luân, nhưng khi đánh giá vấn đề theo một khía cạnh khách quan chúng ta có thể thấy rằng, cô là một người có trái tim biết yêu thương, và luôn muốn dành tình cảm của mình tới Otohiko…
Đứng trước bờ vực của sự sống và cái chết, trước hành động tự tử của mình Sui vẫn tìm thấy được niềm vui để mình sống xót khi bên cạnh có Karami…
 Cô vẫn tiếp tục cố gắng phấn đấu, và bức thư khi viết cho Karami đã thể hiện được niềm tin vẫn tiếp tục sống và sẽ chinh phục được những tổn thương tinh thần trong quá khứ. Có thể thấy rằng nguồn sáng để giúp cho nhân vật này cố gắng sống tiếp đó là nhờ có Kazami, khi nhân vật tôi đã là nguồn sáng tháo gỡ những rắc rối trong chính con người của Sui, luôn bên cạnh, và là nguồn động viên để cô vượt qua đang những rằng xé trong chính tâm hồn của người con gái này: “Nói gì thì nói, cậu là con người rắn rỏi. Cậu không bao giờ làm những việc xuẩn ngốc. Và dù có ở bất kỳ hoàn cảnh nào, cuối cùng, rồi cậu cũng sẽ nở một nụ cười, một nụ cười chiến thắng và lạc quan. Cậu có trong mình thứ sức sống mãnh liệt và có cả tài năng nữa. Tôi tin là như vậy đấy.Trong một tháng ở bên cậu, tôi có thể khẳng định rằng cậu đàng hoàng hơn bất cứ ai, cho dù đôi lúc cậu có làm người khác khó xử.”
 Những lời tâm sự thật lòng và chân thành nhất đã được thể hiện mạnh mẽ trong chính tác phẩm, với cách khám phá và đi sâu vào nội tâm của nhân vật, tác giả dường như đã tìm ra được lối viết đầy chất nhân văn, các nhân vật dường như cố gắng thoát khỏi vực thẳm của sự cô độc… Những nguồn sống mới đang dần nảy nở và tồn tại trong sâu thẩm của mỗi con người. Từ đó nó để cho người đọc có một cách nhìn nhận mới về câu chuyện, nó không chỉ đơn thuần là câu chuyện nói về sự đau đớn, những nỗi cô đơn… mà qua đó nó còn nói lên được sự sống mạnh mẽ, và sức sống trường tồn của mỗi nhân vật trong tác phẩm.
Khi kết thúc câu chuyện tác giả đã có một kết thúc mở để cho người đọc nhìn nhận ra vấn đề khi một tương lai tươi sáng của chính những nhân vật của mình đang xây dựng, tình yêu mới cũng đang nảy nở, tình bạn ngày càng bền chặt, và Sui cũng tìm ra lối đi cho chính bản thân mình… Lời nguyền bởi câu chuyện 98 đã được giải thoát…

Tác phẩm đã bao quanh những vấn đề về cái chết, tình yêu và những nảy nở tinh thần vẫn đang tồn tại và len lỏi trong những hạn hẹp của cuộc sống đời thường, bên cạnh những đau thương và mất mát to lớn về tinh thần, nhân vật cũng được sống trong những tình cảm chân thành và gần gũi nhất…. Đó là một lối viết đầy chất nhân văn để đưa tác phẩm của Banana Yoshimoto đạt được đỉnh cao trong nền văn học Nhật Bản.

Đây là tác phẩm thành công nhất khi đã xoáy sâu vào dòng diễn biến tâm lý của nhân vật từ đó làm nên được những thành công to lớn về chủ đề bao trùm lên tác phẩm: Đó là một thế hệ trẻ của Nhật Bản, khi phải sống trong một xã hội hiện đại. họ phải đương đầu với những sóng gió về tinh thần… nhưng sự mạnh mẽ và niềm tin vẫn giúp cho họ vượt qua được mọi thử thách.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Blogger templates

Blogger news

Blogroll

About

Popular Posts