Trong xóm nhỏ của làng
Hoàng Mai,
xã Tân Khánh, Phú Bình, Thái Nguyên
không ai không xót thương cho hoàn cảnh của gia đình ông Dương Văn Nhu. Đã đến tuổi gần đất
xa trời nhưng ông không được hưởng cuộc sống tuổi già bên con cháu
như những người bình thường khác mà vẫn phải nai lưng lo từng bữa ăn hàng ngày và thuốc thang điều trị
bệnh cho vợ và con.
Dù đã hơn 70 tuổi nhưng ông vẫn là lao động chính trong nhà, ông Nhu tâm sự nhiều lúc thấy nản chí và tuyệt vọng nhưng là người duy nhất còn lại trong gia đình nên hàng ngày dù đã hơn 70 tuổi nhưng vẫn phải cố gắng làm việc chắt chiu từng đồng với ước mong để kéo dài thêm sự sống của vợ và con của mình.
Ông Dương Văn Nhu là một cựu chiến binh đã về hưu, ông đã từng tham gia vào cuộc kháng chiến chống đế quốc Mĩ. Năm 1966 theo tiếng gọi của Tổ Quốc ông đã tham gia vào nhập ngũ. Trải qua giai đoạn chiến tranh khốc liệt khi đất nước được giải phóng ông đã gặp bà Nguyễn Thị Thúy một cựu thanh niên xung phong, hai người se duyên với nhau và sinh được 5 người con. Tất cả 4 người con đã yên bề gia thất, chỉ duy nhất người con trai thứ 2 chưa lập gia đình, nhưng tất cả đều không được khá giả, vẫn phải chật vật lo cho cuộc sống hàng ngày, nên chỉ giúp ông được phần rất nhỏ.
Dù đã hơn 70 tuổi nhưng ông vẫn là lao động chính trong nhà, ông Nhu tâm sự nhiều lúc thấy nản chí và tuyệt vọng nhưng là người duy nhất còn lại trong gia đình nên hàng ngày dù đã hơn 70 tuổi nhưng vẫn phải cố gắng làm việc chắt chiu từng đồng với ước mong để kéo dài thêm sự sống của vợ và con của mình.
Ông Dương Văn Nhu là một cựu chiến binh đã về hưu, ông đã từng tham gia vào cuộc kháng chiến chống đế quốc Mĩ. Năm 1966 theo tiếng gọi của Tổ Quốc ông đã tham gia vào nhập ngũ. Trải qua giai đoạn chiến tranh khốc liệt khi đất nước được giải phóng ông đã gặp bà Nguyễn Thị Thúy một cựu thanh niên xung phong, hai người se duyên với nhau và sinh được 5 người con. Tất cả 4 người con đã yên bề gia thất, chỉ duy nhất người con trai thứ 2 chưa lập gia đình, nhưng tất cả đều không được khá giả, vẫn phải chật vật lo cho cuộc sống hàng ngày, nên chỉ giúp ông được phần rất nhỏ.
Khó khăn dồn dập xảy ra với gia đình ông, khi hai người kết hôn trong cảnh
nghèo đói, cơm không đủ ăn áo không đủ mặc, cố gắng dựng được một ngôi nhà 4
gian tạm bợ chỉ được chát bằng đất thì năm 1979 nhà ông bị cháy, ngọn lửa
đã thiêu trụi đi tất cả những đồ đạc trong nhà, những giấy tờ quan trọng và bao
huân huy chương cao quý mà nhà nước đã trao tặng cho ông.
Trải qua bao năm tháng sống trong cảnh nghèo đói, hai người chỉ biết làm lụng để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hàng ngày, nguồn kiếm tiền duy nhất của gia đình ông là từ nông nghiệp, chăn nuôi được con lợn con gà khi bệnh tật thì cũng mất trắng. Năm 2001 vợ của ông bị tai biến, từ đó bà đã trở thành một người bại liệt, mất khả năng lao động, không thể giúp ông trong việc xây dựng kinh tế gia đình nữa. Khó khăn chồng chất khó khăn khi nguồn lao động chính duy nhất trong gia đình lúc này là ông, những ngày trời mưa bão ông vẫn phải đi kiếm tiền, tuổi đã già sức khỏe của ông cũng yếu nhưng ông không còn thời gian để lo cho chính bản thân mình.
Gia đình ông luôn cố gắng hết sức có thể để có tiền chữa bệnh cho bà, chữa chạy trong suốt 15 năm bà vẫn không khỏi mà còn bị lại, đến nay bà nằm liệt giường và phải thở nhờ oxi, sự sống đang thoi thóp từng ngày. Cuộc đời thật éo le khi gia đình bà liên tiếp phải trải qua những bất hạnh này tới bất hạnh khác. Bao nhiêu tiền kiếm được cũng chỉ để chi trả cho việc chữa bệnh, có khi túng thiếu phải đi vay mới có tiền mua thuốc, mua gạo...
Hình ảnh bà Nguyễn Thị Thúy nằm liệt trên
giường thở oxi
Gia đình đang lo chạy tiền để chữa bệnh
cho bà thì người
con trai phát hiện bị u não, lúc này kinh tế gia
đình ông kiệt quệ, không còn gì để trông mong, những của cải còn lại cũng bị bán đi để có tiền chữa
bệnh cho bà và con. Lo kiếm tiền cùng bố
trang trải cho gia đình người con trai của ông đã ngoài 30 tuổi vẫn chưa lập
gia đình, làm việc kiệt sức cùng với những áp lực cuộc sống anh trở nên tự ti,
bản thân mang bệnh tật không dám tìm kiếm lấy hạnh phúc của riêng mình. Mới
phát hiện bệnh tháng 9 vừa rồi khi trong người có nhiều biểu hiện lạ, ăn vào nôn ói, người trở nên xanh xao, động kinh. Đi khám tại bệnh viện Việt Đức Hà Nội các bác sĩ chuẩn đoán anh Dương Văn Quỳnh ( Con trai thứ 2 của ông) mắc bệnh u não, thật xót xa cho hoàn cảnh của
gia đình ông. Hiện nay chi phí cho ca mổ của anh cũng lên tới tầm 70, 80 triệu,
nhưng do bao nhiêu tiền bạc cũng lo cho mẹ hết nên không còn có tiền để chữa trị
cho anh, sống qua ngày với bệnh tật bên cạnh, không biết tới bao giờ anh Quỳnh mới
có tiền đi mổ?
Thấy được hoàn cảnh khó khăn của gia đình, bà con hàng xóm láng giềng cũng
đến thăm hỏi và động viên gia đình lúc hoạn nạn, chính quyền địa phương cũng
góp ít chi phí để chữa bệnh cho vợ và con của ông. Hiện nay Bà Nguyễn Thị Thúy
được chính quyền chu cấp cho chi phí người khuyết tật là 600 nghìn đồng/ tháng,
nhưng với số tiền ít ỏi đó cũng chỉ đủ chữa trị trong dăm bảy ngày.
Khi nói chuyện với ông, chúng tôi thấy được những lời nói nghẹn ngào từ
trong tim. Ông chia sẻ: “ Tôi chỉ mong cho vợ và con tôi mau khỏi bệnh, nhưng
giờ tiền bạc trong gia đình cũng hết, tôi không biết phải xoay sở như thế
nào?”.
![]() |
Hình ảnh ông Dương Văn Nhu đang chia sẻ về bệnh tình của vợ và con |
Sống cả đời vất vả vì vợ vì con, người đàn ông này không
lúc nào được hạnh phúc khuôn mặt luôn mang những nỗi u sầu, ước vọng duy nhất của
ông lúc này là có tiền chữa trị cho vợ và con của mình.
Trao
đổi và nói chuyện ông Nguyễn Văn Chung hàng xóm của ông Nhu cho biết: “gia đình
bác gặp rất nhiều khó khăn, tiền trang trải mua thuốc không có, nhà cửa chỉ trông mong vào mấy sào ruộng, do hoàn
cảnh gia đình tôi không có, tôi chỉ biết động viên về mặt tinh thần cho bác qua
khỏi giai đoạn khó khăn này, tôi mong các
cấp chính quyền quan tâm, hỗ trợ thêm phần nào kinh phí đến hoàn cảnh của gia
đình bác”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét